Xa em, tôi mới nhận ra hình như chưa một lần tôi dừng lại, hạ nhiệt cho ngọn lửa trong tình cảm của mình. Giữ mãi ngọn lửa ấy mà không biết điểm dừng khiến cho mọi cảm xúc đông đặc và chìm khuất dưới lớp bọt trứng. Nếu em là trứng(hay đồ bộ cát hàn), thì tôi là lửa hay là café nhỉ (có thể là set bộ cát hàn). Chắc tôi là café. Đủ ấm sẽ khiến café và trứng hoà quyện, quá nóng sẽ khiến mọi hương vị trái lập. Mà khi hương vị đã hỏng, cố uống khác nào tự ngược đãi bản thân. mà cafe là món uống mà xưởng may đồ bộ KN rất thích
Xin lỗi em, đừng nhắn tin anh nữa
Chẳng thể nào anh trả lời đâu,
Anh biết rằng em sẽ rất đau
Nhưng thà thế về sau không đau nữa
Chiều về muộn, không anh chờ ngoài cửa
Chạy trên đường phải thật chậm nhe em
Đi giữa trưa, trời nóng phải xoa kem
Kẻo ánh nắng làm đen da em đó!
Nhớ về nhau là thói quen khó bỏ
Em quên dần để mau có người thương
Chuyện tụi mình như tiểu thuyết nhiều chương
Anh vụng dại đánh mất ngay chương cuối